Thứ Ba, 28/03/2023, 11:51
33 C
Ho Chi Minh City

Đặt báo in

Thông tin quảng cáo

Thông tin quảng cáo


Họ đã nói

“Lời nguyền tài nguyên có câu “ăn của rừng rưng rưng nước mắt”, đó là cái giá phải trả do đối xử tệ hại với môi trường sinh thái tự nhiên”.

Họ đã nói

“Vợ đồng chí đẻ giữa khuya hay có người thân đi cấp cứu mà chung cư không có thang máy thì đồng chí có la làng không? Vì anh em mình không có ở (chung cư) mà ở nhà khác nên nói gì cũng suôn hết”.

Họ đã nói

“Có thể chất vấn, nói về bất cứ vấn đề gì, trừ tham nhũng ra, bởi việc đó chẳng khác nào vạch áo cho người xem lưng”.

Họ đã nói

"Bác không được sống ở thời có nạn đói năm 1945 nhưng hôm nay đã được các bạn trẻ tái hiện lại một cách chân thực, sinh động".

Họ đã nói

“Nhiều trường hợp trên đường người dân hỏi về luật sâu quá, CSGT (cảnh sát giao thông) nắm không được dẫn đến bực bội rồi phát biểu tùy tiện dẫn đến xung đột, cãi cọ”.  

Họ đã nói

“Tôi cho là nhân văn, vì vùng sâu xa, cán bộ không có sân chơi thể thao, không có vườn trẻ cho con cái cũng rất khó thu hút”. 

Họ đã nói

“Rõ ràng họ nợ tiền là vi phạm pháp luật, vậy mà chúng tôi nào dám dọa dẫm, trái lại phải nịnh nọt mong họ chuyển tiền sớm”.

Họ đã nói

“Đồng bào dưới hạ du thủy điện như đội hồ nước trên đầu, tôi nghe câu này mà cảm thấy xót xa. Hãy đặt lợi ích cộng đồng lên trên lợi ích nhóm”.

Họ đã nói

“Nhiều lãnh đạo hớn hở, vui mừng thông báo địa phương có thêm hộ nghèo. Các hộ mất tiêu chuẩn nghèo thì phản ứng, buồn vì… thoát nghèo”.

Họ đã nói

“Nhân dân rất mừng trước đánh giá vẫn còn một bộ phận cán bộ, đảng viên suy thoái, nhưng trong xử lý tham nhũng thì người dân không thấy bộ phận đó ở đâu”.

Họ đã nói

"Tự dưng lấy phiếu tín nhiệm, rồi kiểu chi cũng có tín nhiệm thì chẳng khác nào hòa cả làng. Ở các nước khác khi có chuyện gì sai trái người ta mới bỏ phiếu bất tín nhiệm".

Họ đã nói

“Tôi đi một số tỉnh, thấy có trụ sở rộng mênh mông như công viên. Vậy chuẩn mực đối với đất cho trụ sở thế nào? Trụ sở là nơi phục vụ nhân dân chứ không phải cung điện, không phải nơi tham quan. Tôi không tiện nêu đích danh, kể cả trụ sở của đảng ủy nhiều tỉnh làm phản cảm lắm, xây dựng lộng lẫy, xa hoa”.

Họ đã nói

“Doanh nghiệp thường cho rằng nông dân hám lợi, bẻ kèo trong hợp đồng bao tiêu đã ký với họ, nhưng thực tế hơn hai vụ lúa rồi có thấy ông doanh nghiệp nào thực hiện cam kết bao tiêu đâu”.

Họ đã nói

“Bồi thường phải tính toán thế nào đối với cả phần ngoài hạn mức, bởi có những khu vực người dân có công khai hoang, bồi đắp, bỏ bao công sức vào đó mà khi thu hồi không có bồi thường thì người ta chịu sao được”.

Họ đã nói

“10 người tham nhũng mà có đến 7 - 8 người án treo rồi thì răn đe ai được”.

Họ đã nói

"Không nên tiếp tục duy trì phương thức đầu tư xây dựng công trình hạ tầng giao thông theo kiểu “nhóm lửa rồi mới chạy đi mượn gạo”".

Họ đã nói

“Đền là đúng rồi, trách nhiệm đã rõ, nhưng lẽ ra phải trừ lương, thưởng, phạt bên chủ đầu tư chứ không phải lấy tiền ngân sách ra mà trả”.

Họ đã nói

"Là nông dân, tôi thấm thía mình thuộc tầng lớp “thấp cổ bé họng”, thiệt thòi nhất trong xã hội. Chia đất cho con là chia cái khổ cho con, nên tôi cho con ăn học để tìm một nghề nào đó, quyết không để con làm ruộng". 

Họ đã nói

“Không thiếu tình trạng làm được một đồng phá đến mười đồng, thậm chí phá mà chưa làm được gì, như thế thì lãng phí quá. Tôi cho rằng, chống lãng phí phải gắn liền với chống tham nhũng”.

Họ đã nói

“Liệu chúng ta có thiếu khiêm tốn không, hay e ngại điều gì mà trong 56 từ ấy, bên cạnh 45 từ ca ngợi nhân dân, không có một lời nào về công lao dựng và giữ nước của các triều vua của VN, từ vua Hùng đến Đinh, Lê, Lý, Trần, Lê, Nguyễn?”.

Họ đã nói

 “Trong một trang mà tôi đếm có tới 23 lần các từ “đẩy mạnh, tăng cường, tích cực”. Ta hô hào rất nhiều mà giải pháp cụ thể không được bao nhiêu”.

Họ đã nói

“Ngân hàng lúc nào cũng tuyên bố là sẵn sàng cho vay, nhưng doanh nghiệp nói là muốn vay đâu có dễ, đang nợ thì không thể vay được mà lãi suất cho vay vẫn cao nên chỉ có nước phá sản”.

Họ đã nói

“Chính sách chắp vá, gấp khúc có thể làm đứt mạch máu doanh nghiệp, mà đã đứt mạch máu rồi thì làm sao cứu”.

Họ đã nói

“Xin cho thôi xây dựng thủy điện ở Nam Giang. Rừng mất nhiều rồi. Dây điện đã chằng chịt trên đầu người dân”.

Họ đã nói

“Khi mở lô hàng ra trông như một đống rác. Nếu không có biện pháp kiểm soát điều nhập khẩu thì VN không nhập điều mà nhập rác, đổ rác giùm cho châu Phi”.

Mới cập nhật