Thứ hai, 13/01/2025
27 C
Ho Chi Minh City

Còn đâu nữa, Đồi Dương!

Kinh tế Sài Gòn Online

Kinh tế Sài Gòn Online

Còn đâu nữa, Đồi Dương!

Văn Nam

Còn chăng Đồi Dương bạt ngàn xưa? - Ảnh: Văn Nam

(TBKTSG Online) - Trở lại TPHCM sau mùa nghỉ Tết ở Đồi Dương, lòng tôi cứ day dứt mãi một cảm giác thật khó tả về vùng quê La Gi. Những kỷ niệm tuổi thơ hồn nhiên xa xưa bên những cánh rừng dương xanh hoang sơ, thơ mộng cứ lần lượt ùa về.

Còn nhớ hơn 20 năm trước, bãi tắm Đồi Dương chạy dọc bãi biển xã Tân Bình có chiều dài hơn 5 ki-lô-mét. Những cây dương mọc trên triền đồi cát trắng mịn, rũ lá xanh bạt ngàn quanh năm mang trên mình vị mặn của biển.

Từng tán dương xanh vốn bao đời tạo nên lá chắn gió vững chãi cho hàng trăm ngôi nhà đơn sơ của dân nghèo phía bên kia đồi cát, nằm dọc theo bến đò Tân Long.

Thời ấy, hễ cứ sáng Mùng 1 Tết, khi những tia nắng sớm vừa khẽ buông mình trên những nhánh hoa đào còn đọng sương mai, nở tím ngắt cả con đường, lũ trẻ con chúng tôi thường rủ nhau lội bộ chừng một cây số ra chợ ngã tư Ra Đi, từ đây, chúng tôi hồ hởi bắt xe lam đi thêm 2 ki-lô-mét nữa để ra Đồi Dương tắm biển.

Biển vẫn như mọi ngày, nhưng tắm biển vào sáng Mùng 1 Tết luôn mang lại cảm giác mới mẻ, sảng khoái đến khó tả.

Bơi lội thỏa thích, chúng tôi lại đi bộ sâu vào trong rừng dương, chọn một góc lớn dưới tán dương mát rượi, bày những món ăn mang từ nhà ra. “Tiệc” đầu năm với hạt dưa, bánh cốm, bánh đòn… thuở ấy thật khó quên.

Rồi những buổi chiều thả mình nằm dài hàng giờ trên bãi cát trắng, nghe tiếng sóng biển rì rào để ngắm hoàng hôn khuất dần sau những hàng dương mà mơ ước về một tương lai. Có lẽ, những cảm giác tuổi thơ đó tự lúc nào đã âm thầm nuôi lớn chúng tôi.

Vậy mà sau bao năm, Đồi Dương giờ đã thay đổi. Rừng dương bạt ngàn năm nào giờ có nơi chỉ còn thưa thớt vài cây, còi cọc, có nơi trắng bệt một màu cát nóng trải dài. Những dây hoa muống biển khô khốc, thân bám chặt trên đồi cát khô cứ như đang cố trườn mình lao ra hướng biển để được uống những giọt sóng biển vỗ bờ.

Ngày xưa, ở khu vực cách ly bãi tắm và đồi dương mọc thật nhiều dây hoa muống biển. Mùa mưa đến, chúng đua nhau khoe sắc tím dễ thương đến lãng mạn!

Đồi Dương giờ như đang cố khoác lên mình chiếc áo mới bằng sự nhộn nhịp của các resort.

Sáng Mùng 1 Tết năm nay, lang thang dọc theo bãi biển, tôi nhẩm đếm có đến cả chục khu nghỉ dưỡng, nơi đang hoạt động, đón vài người khách phương xa, nơi còn ngổn ngang gạch đá, sắt thép. Đây đó, từng vệt rác bị sóng biển đánh bám vào chân hàng rào lưới sắt dựng lên giữa bãi biển để bảo vệ cho một khu resort lớn đang xây dựng.

Quả là với một vùng đất một bên là biển, bên kia là rừng thì tiềm năng thu hút khách du lịch là rất lớn. Nhưng “bê tông hóa” bãi biển liệu có phải là cách làm du lịch bền vững? Chuyện thẳng tay chặt hạ rừng dương để xây dựng khu nghỉ dưỡng, làm bãi tắm đang làm mất dần vẻ đẹp bao đời mà thiên nhiên đã ban tặng cho vùng đất này.

Chưa ai thống kê thử có bao nhiêu cây dương ở Đồi Dương bị chặt đi để lấy đất xây resort, nhưng mai này, một khi đã trở thành khu du lịch với hàng chục resort liên hoàn như lãnh đạo chính quyền địa phương đang mong muốn, liệu Đồi Dương xanh bạt ngàn năm nào còn sót lại được bao nhiêu cây dương?

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

Tin liên quan

Có thể bạn quan tâm

Tin mới