Thứ bảy, 22/03/2025
27 C
Ho Chi Minh City

Ụ nổi bỏ không, mỗi tháng ngốn 1 tỉ đồng

Kinh tế Sài Gòn Online

Kinh tế Sài Gòn Online

Ụ nổi bỏ không, mỗi tháng ngốn 1 tỉ đồng

Minh Đức

Ụ nổi bỏ không, mỗi tháng ngốn 1 tỉ đồng
Ụ nổi 83M đang để không và chưa thể bán sắt vụn. Ảnh tư liệu Internet

(TBKTSG Online) - Trong khi các bị cáo tại phiên tòa xét xử phúc thẩm vụ án tham ô tài sản, cố ý làm trái tại Tổng công ty Hàng hải Việt Nam (Vinalines) đang đổ lỗi cho nhau và cho rằng họ không tham ô, thì chiếc ụ nổi mà Vinalines chi hơn 500 tỉ đồng để mua về đang bỏ hoang, mỗi tháng ngốn 1 tỉ đồng chi phí neo đậu.

>>> Ông Dương Chí Dũng bác bỏ tội tham ô

Nhiều bị cáo trong phiên tòa phúc thẩm chiều 22-4 thừa nhận, họ đều thấy chiếc ụ nổi 83M quá cũ nát, dễ nhận thấy bằng mắt thường. Nhưng cuối cùng nó vẫn được mua và dễ dàng vượt qua các khâu kiểm định để đưa về Việt Nam.

Theo bản án sơ thẩm, ông Dương Chí Dũng biết ụ nổi 83M sản xuất năm 1965, đã cũ và hư hỏng nhiều, thậm chí bị cơ quan đăng kiểm của Nga cho dừng hoạt động từ năm 2006 nhưng ông vẫn ký quyết định phê duyệt cho mua.

Số tiền Vinalines chi vào ụ nổi này, gồm mua bán, sửa chữa, bảo quản… tính tới tháng 5-2012 là hơn 525 tỉ đồng. Trong khi đó, ụ nổi vẫn không thể đưa vào sử dụng. Cơ quan giám định kết luận, sai phạm trong việc mua ụ nổi đã gây thiệt hại cho nhà nước hơn 335 tỉ đồng.

Các bị cáo Dũng, Phúc, Sơn và Chiều bị cáo buộc chia nhau 1,666 triệu USD (hơn 28 tỉ đồng) từ khoản hoa hồng 9 triệu đô la Mỹ được bên môi giới chuyển lại theo thỏa thuận. Hai ông Dũng, Phúc chia nhau mỗi người 10 tỉ đồng; Ông Sơn được nhận khoảng  5,8 tỉ.

Cựu Phó tổng giám đốc Vinalines Trần Hữu Chiều khai nhận, được sự ủy quyền của TGĐ Mai Văn Phúc, bị cáo làm trưởng đoàn khảo sát đi Nga giám định ụ nổi 83M.

Sau khi đi Nga về, ông Chiều giao cho ông Trần Hải Sơn (nguyên TGĐ Công ty TNHH sửa chữa tàu biển Vinalines) và ông Mai Văn Khang (nguyên phó tổng giám đốc Công ty TNHH một thành viên vận tải viễn dương Vinashin) làm báo cáo khảo sát sơ bộ.

Tại tòa, ông Sơn và ông Khang đổ lỗi cho nhau về việc ai là người soạn thảo báo cáo. Tuy nhiên, điều quan trọng là sau khi có báo cáo, tất cả các thành viên trong đoàn đều ký nháy vào để khẳng định ụ nổi 83M “đủ điều kiện để mua”.

Đáng chú ý là, trong các phần khai tại tòa, các bị cáo đều thừa nhận nhìn cảm quan cũng dễ thấy ụ nổi có vấn đề.

Bị cáo Khang cho biết, ụ nổi rất cũ nát, rất nhiều thiết bị không còn khả năng sử dụng. Bị cáo Lê Văn Dương (Cục Đăng kiểm VN) biết ụ nổi già, quá tuổi, đã bị đăng kiểm Nga ngừng đăng kiểm. Trên ụ nổi, có 3 máy phát điện thì 2 chiếc đã hỏng hoàn toàn, 1 máy còn lại cũng không hoạt động. Tuy nhiên các bị cáo không giải thích được tại sao tất cả đều ký vào báo cáo khảo sát.

Bị cáo Chiều giải thích hồn nhiên, mặc dù ụ đã cũ, quá tuổi nhưng do đây là “sản phẩm Việt Nam chưa sản xuất được”, nên đoàn khảo sát thống nhất kết luận đủ điều kiện mua. Ông Chiều chính là người đã trình đề xuất mua lên Chủ tịch và TGĐ Vinalines.

Theo lời khai của bị cáo Sơn, tại Nga, ông Chiều đã truyền đạt ý kiến của các ông Dương Chí Dũng, Mai Văn Phúc yêu cầu đoàn là phải làm sao mua được ụ nổi 83M một cách nhanh gọn. Ông Sơn cũng khai tại cơ quan điều tra là cùng ông Trần Hữu Chiều tiếp nhận chỉ đạo này ngay tại phòng làm việc của cựu Chủ tịch Vinalines Dương Chí Dũng.

Khi chiếc ụ nổi đã được đưa về Việt Nam, nó đã được thông quan dễ dàng.

Bị cáo Huỳnh Hữu Đức (nguyên phó chi cục trưởng Chi cục Hải quan Vân Phong, tỉnh Khánh Hòa) thừa nhận mình bị xét xử về tội cố ý làm trái là đúng người đúng tội. Tuy nhiên, ông cho rằng nguyên nhân là do… nhận thức chưa chuẩn, cho rằng ụ nổi không phải là tàu biển. Bị cáo nhận thức đây là loại hàng hóa thông thường, không cần giấy phép của Bộ quản lý chuyên ngành và giấy chứng nhận đảm bảo ô nhiễm môi trường. Vậy nên bị cáo và các đồng phạm đã cho phép thông quan.

Bị cáo Lê Văn Lừng (nguyên cán bộ Chi cục Hải quan Vân Phong, tỉnh Khánh Hòa) nói rằng dù phát hiện ra ụ bị han gỉ nhiều, xuống cấp, hư hỏng và mặc dù có băn khoăn về tuổi của ụ nổi, nhưng cho rằng, các bước thẩm định cấp 1, cấp 2 đã cho qua thì mình cũng cho qua.

Đại diện Tổng Công ty Hàng hải Việt Nam cho biết, ụ nổi hiện neo đậu tại cảng Gò Dầu (tỉnh Đồng Nai). Chi phí neo đậu bình quân tốn 800 triệu đồng – 1 tỉ đồng/tháng. Vì đây là tang vật vụ án nên ụ nổi này cũng chưa thể bán để thu hồi vốn. Theo tính toán, tổng khoản nợ cho chi phí neo đậu lên đến 23,8 tỉ đồng. Các phương án cho thuê, sửa chữa để khai thác, thậm chí bán sắt vụn cũng không tiến hành được.

 

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

Tin liên quan

Có thể bạn quan tâm

Tin mới